Home H2 – Cái kết đầy ức chế

H2 – Cái kết đầy ức chế

Mặc dù đã sở hữu đủ bộ truyện cách đây 3 năm, thời điểm H2 được tái bản theo dạng khổ lớn, 60k/cuốn, biết đến sự tồn tại của nó cách đây khoảng 12 năm, nhưng phải đến dạo này mình mới “bóc tem” theo đúng nghĩa đen (tức là bóc giấy bóng niêm phong) và vùi đầu vào tác phẩm được coi là kinh điển của “Họa sĩ A” này.

Và tôi phải nói rằng tôi thực sự không hài lòng về cái cách mà các người đối xử với nhân vật nữ phụ yêu thích của tôi, Kunimi và “họa sĩ A” ạ.


Kunimi Hiro, thanh niên mập mờ của năm

Nhân vật nam chính trong truyện của Adachi sensei rất dễ nhận diện, thường là một anh chàng trầm tính, từ tốn và khiêm nhường, không có tâm lý đối kháng, và luôn giấu nhẹm tài năng thiên bẩm của mình. Chỉ khi bị dồn vào thế không thể làm gì khác thì anh ta mới bắt đầu phản kháng và bộc lộ khả năng thực sự – một “quái vật” trong mắt các đối thủ và người hâm mộ. Ban đầu anh ta khá xớn xác, là một tay ba lăm chính hiệu, ngoài ăn, ngủ và xem văn hóa phẩm người lớn thì không có gì nổi bật, nhưng khi đã bắt đầu chơi thể thao thì dần được hàng ngàn cơn mưa lời khen từ cha mẹ, bạn bè và thậm chí toàn nước Nhật (nếu như anh ta tham dự giải đấu toàn quốc).

Kunimi trong truyện cũng không phải là ngoại lệ. Về bóng chày thì khỏi nói. Liên tục đạt thành tích ấn tượng trong hàng loạt các giải tuyển chọn, khiến những đương kim vô địch các giải khác phải dè chừng chỉ với 80-90% công lực. 100% công lực chỉ được bộc lộ ở trận bán kết định mệnh với gã bạn thân. Khát khao chiến thắng khiến cách tiếp cận trận đấu của anh ta thay đổi hoàn toàn, từ thả lỏng, vui vui, thắng thì đấu tiếp, thua thì vác găng khoác vai đồng bọn đi về, sang căng thẳng tột độ, căng như dây đàn, còn giấu tiệt huấn luyện viên và truyền thông luyện cú “slider” để đánh úp đối phương. Trong tâm trí của Kunimi, mục tiêu rất cụ thể và rõ ràng trong bóng chày là chiến thắng Tachibana Hideo (thằng bạn thân kiêm địch thủ trong bóng chày và trong chuyện tình cảm) trong giải đấu mùa hè trên đấu trường Koshien.

Kỹ thuật ném cú slider khiến ‘homerun maker’ Hideo không kịp trở tay

Tuy nhiên, cách tiếp cận tình cảm của anh lại quá mập mờ và khó hiểu. Một mặt, anh không thể quên được mối tình đầu là Hikari. Anh trót giới thiệu cô cho người khác, để sau đó chấp nhận ở bên cô ấy, tỏ ra vui vẻ khi cô ấy đi với tay bạn trai đó và liên tiếp phủ nhận tình cảm thực sự của mình. Mặt khác, anh lại luôn miệng phủ nhận tình cảm mình với Koga, nhưng lại có những pha khiến cô nàng ăn dưa bở. Nếu là bạn bè bình thường, thì tại sao lặn lội bão táp đổ cây, đổ cối, đạp xe để đi cứu người ta trong nhà để dụng cụ bị nước bão cuốn trôi? Nếu không thương không mến gì, thì tại sao bám theo giải cứu người ta khi người ta bị lâm vào tình thế sắp bị cưỡng bức, rồi nói mấy câu ngôn tình sến súa “I love you”, rồi hỏi người ta “phát âm chuẩn không?, rủ người ta làm lều tuyết, cho rằng người ta có nhiều điểm tốt hơn mối tình đầu. Rồi tại sao, vì một cô gái khác mà xin phép người ta chiến thắng trận đấu cuối cùng với kẻ thù trong chuyện tình cảm? Cho tới khi kết thúc, tình cảm của anh ta vẫn không rõ ràng. Túm lại là anh thích ai? Trong chuyện tình cảm, chỉ được thu hẹp chứ không có quyền cơi nới. Túm lại có tình cảm với ai?

Amamiya Hikari – Tình đầu quốc dân


Hình tượng nhân vật nữ chính trong tác phẩm của Adachi cũng rất dễ nhận diện. Thông minh, xinh đẹp, body đẹp, thần kinh vận động thuộc dạng nức tiếng trong trường, nhất định phải giỏi một môn thể thao ngoài bóng chày, nhưng nếu có chơi bóng chày thì cũng khiến hội chị em bạn dì ghen tị, bạn bè hết mực yêu mến và ngưỡng mộ, nam nhân đẹp trai hay xí trai đều chạy dài, nấu ăn giỏi, thêu thùa may vá giỏi, nhà cửa gọn gàng, phòng ốc ngăn nắp, ngoan ngoãn nghe lời cha mẹ, vâng lời người lớn, học giỏi đứng top đầu trong trường, nội tâm sâu sắc, và vô số đặc điểm lý tưởng khác.

Hikari hồi học cấp 2 thì nức tiếng “bà chằn”, hay quát mắng mấy ông bạn thân và kể cả người yêu. Lên cấp 3 đổi tính nết, dịu dàng nết na, body lại đẹp, lại càng khiến các cậu bạn chết đứ đừ. Hikari trong truyện rất được ưu ái khi tính cách có ra sao đi chăng nữa cũng vẫn có vô số người say như điếu đổ. Mà cũng phải thôi, có điểm nào chê được đâu. Cô mang dáng dấp của hình mẫu lý tưởng của toàn nước Nhật luôn ấy chứ, riêng gì trong khuôn khổ trường cấp 2, cấp 3. Hoàn cảnh hay các mối quan hệ của gia đình Hikari cũng được miêu tả khá chi tiết, góp phần không nhỏ vào ký ức và cảm xúc của Kunimi về cô.

Nhưng chuyện tình cảm thì cũng mập mờ lằng nhằng chẳng kém cạnh Kunimi. Hồi lớp 7 thì chê người ta bé hột tiêu, quay qua nhận lời yêu ông khác đô con hơn, chơi thể thao giỏi hơn. Đến khi người ta đến tuổi dậy thì, trổ giò, lại thấy người ta đẹp trai, cun ngầu và phân trái tim thành 2 mảnh. 1 bên là batter nức tiếng toàn quốc, 1 bên là pitcher giỏi siêu hạng, mà 2 bên lại đều thương cô rất nhiều, chọn bên nào hợp lý hơn? Cô khóc khi “bạn thân” chiến thắng một trận đấu và tuyệt nhiên không nhỏ giọt nước mắt nào khi “người yêu” thắng cuộc, có lẽ vì cô cho rằng chiến thắng là điều Hideo mạnh mẽ đương nhiên làm được. Cô rất dè chừng khi “người yêu” ôm, nhưng lại thoải mái ngủ chung với “bạn thân”, kiss “bạn thân”, hoặc cho “bạn thân” ngủ ở phòng của cô. Đừng hiểu nhầm ý mình, mình thích cách Hikari giữ gìn mối tình trong sáng thời đi học với Hideo, nhưng dựa vào cách đối xử của cô với 2 nam nhân gần gũi với cô nhất, mình đồ rằng “ông người yêu” chưa chắc giữ vị trí cao hơn “ông bạn thân” trong lòng cô.

Tachibana Hideo – Soái ca cực phẩm


Hideo là nam thần lý tưởng của mọi thời đại, chơi thể thao giỏi, cao to, đẹp trai, khiêm nhường, hết mình vì người thương, tấm lòng bao dung quảng đại, quyết không sa ngã vào lưới tình của các cô em hay mời chào xung quanh, và đặc biệt là rất thẳng thắn đứng trước mặt đối thủ quyết tâm hô khẩu hiệu rằng sẽ không để người mình thương rơi vào vòng tay của gã trai nào khác. Trước giờ Hideo luôn tự tin vào khả năng của mình, ngay cả khi đối đầu với Kunimi, cho tới trước khi trận bán kết đầu tiên và cuối cùng giữa mình và thằng bạn thân diễn ra. Hideo đã quá khớp trước những nét tính cách chưa từng được thấy ở Kunimi, cộng với áp lực đứng trước sự lựa chọn của Hikari nên Hideo đã không thể ghi điểm từ những cú homerun thần thánh, dẫn đến cái kết thua cuộc 0-2 trước Senkawa. Giống như Kunimi, với bóng chày thì anh có định hướng rất rõ ràng và kiên định. Còn với vấn đề tình cảm thì cũng lộn xộn y chang những con người khác ngoài kia. Trong bóng chày, anh là con người phi thường, còn trong tình cảm, anh cũng chỉ có những suy tư của một chàng trai cấp 3 bình thường.

Koga Haruka – Cô nàng ngốc yêu đơn phương

Koga Haruka được xây dựng là một cô nàng hậu đậu, lóc chóc, thích Kunimi theo kiểu tôn thờ thần tượng, chứ không cáu bẳn như mấy em fan hâm mộ xếp hàng dài chờ chữ ký sau cánh gà – idol không cho chữ ký là đòi quay đầu xe, ra mặt phẫn nộ, chỉ trích idol làm cao. Nói cách khác, Haruka chơi chiến thuật mưa dầm thấm lâu với Kunimi. Chiến thuật này chỉ nam nhân mới nên áp dụng, còn nữ nhi mà áp dụng thì hậu quả có thể rất khôn lường.

Hay quên này quên kia, thường xuyên đá thúng đụng nia, lại còn đi thần tượng con trai của ông bố hay trốn việc công ty đi chơi, và bà mẹ hay ngủ quên và thích hát karaoke, nghe có vẻ xuất thân của Haruka còn chán hơn của Kunimi nữa. Nhưng không, ba của cô là con của giám đốc công ty ba Kunimi làm, cơ ngơi đồ sộ, sân vườn biệt thự rộng cả hecta, chắc chắn nhiều chàng trai trưởng thành và đĩnh đạc để ý. Trong trường thì cũng có Miyoshi, giỏi Judo lại từ Mỹ về muốn xin làm người yêu của Haruka và hứa không làm Haruka thất vọng, và hàng loạt các tên ngốc thích thầm cô, không một lần dám thổ lộ như Yanagi, Noda. Những chàng trai này, dù là công khai hay ngầm thể hiện tình cảm của mình với Haruka thì rốt cục cũng chịu chung một số phận: bị từ chối không khoan nhượng. Cũng phải thôi, nam phụ thì làm gì có quyền lên tiếng.

Hết năm lần bảy lượt Haruka tìm thấy bằng chứng xác minh tình cảm giữa Kunimi và Hikari, nhưng vì quá thương Kunimi nên cô bỏ qua hết, rồi tự huyễn hoặc bản thân rằng tình cảm giữa 2 người đó chỉ là tình cảm trong sáng giữa 2 người bạn thân từ thuở nhỏ. Đúng, tình cảm đó là tình cảm trong sáng, nhưng không đơn thuần chỉ là tình bạn. Làm gì có bạn nào mà lại đi hôn với ôm ấp nhau chứ, Haruka ơi? Mình thực sự mong chờ một cú twist thay đổi tính cách của Haruka, mong cô gái bỏ đi sự thương mến của mình với Kunimi mà dũng cảm quay mặt bước tới bên người khác. Nhưng mình nghĩ, dù có bị trăm ngàn lần phát hiện ra Kunimi trân trọng Hikari nhường nào, thì cô gái này vẫn ngốc nghếch bỏ qua và tin tưởng vào lý tưởng tình yêu của riêng mình. Đó, chơi chiêu “mưa dầm thấm lâu” với thần tượng rồi cuối cùng bị “bão táp thấm tim” dội ngược lại vậy đó.

Các nhân vật phụ

Nhân vật phụ trong truyện cũng đều có những nét tính cách và hoàn cảnh rất riêng. Nhiều khi đọc truyện mà mình không nghĩ là đọc truyện nữa, vì những hoàn cảnh và dòng chảy tâm lý được miêu tả quá đỗi chân thực. Ngoài những người giữ quan điểm trung lập, ủng hộ hết mình các quyết định của nhân vật chính, thì cũng có những người nghiêng hẳn về một bên. Ví dụ như Miyoshi xin Kunimi đừng để Haruka khóc, Noda mắng vốn Kunimi vì không đối xử tử tế với Koga, mẹ của Hikari – một người có tầm ảnh hưởng lớn tới Kunumi – trước khi mất cổ vũ riêng anh chiến thắng trận đấu với Hideo, hoặc như ông chú nhà báo hay cổ vũ, động viên Hikari thành thực với tình cảm của mình với Hiro. Các nhân vật chính luôn bị tác động bởi hơn một yếu tố ngoại cảnh, khiến những quyết định liên quan tới chuyện cá nhân của họ trở nên thiếu quyết đoán. Mình tự hỏi nếu như người ngoài đừng đưa cảm xúc, thái độ hay cách nhìn nhận của họ vào cuộc sống của nhân vật chính, hay nói một cách trần trụi hơn là đừng có lắm điều nhiều chuyện, thì quyết định cuối cùng của các nhân vật trung tâm sẽ ra sao? Phải chăng đây cũng là một phần của cuộc sống, luôn có quá nhiều mối áp lực xoay quanh quyết định của một người?


Vì sao tôi không thích cái kết

Hikari quyết định ở bên Hideo, nhưng là vì yêu hay vì thương hại? Nếu như người thua cuộc là Hiro, thì liệu Hikari có còn chọn Hideo nữa không, hay lại tới an ủi, và thể hiện tình cảm như cách cô làm với anh khi anh thua cuộc vì chấn thương giải mùa hè năm trước?

Tại sao Hiro lại khóc khi chiến thắng Hideo? Rồi liệu có đáp lại tình cảm của Koga không, mà nếu có đáp lại thì là vì thương yêu hay thương hại? Tôi thực sự mong chờ một tập nữa giải thích tất cả những khúc mắc trong lòng của các nhân vật chủ chốt, và mong những con người đó dẹp hết tất cả những cảm giác tội lỗi nếu như thành thật với cảm xúc của chính mình. Chẳng lẽ trong lòng 1 chàng trai, không thực sự có chỗ trống cho người con gái đến sau mối tình đầu? Chẳng lẽ số đen không được sinh ra gần nhà một tay “soái ca” ẩn mình, thì không có cơ hội nào gỡ gạc về sau? Không lẽ người sinh ra trong cụm dân cư là bà con họ hàng thân thích, thì không có cơ may bén duyên với bất cứ chàng trai ‘quái vật’ nào trong truyện tranh, chỉ vì anh ta có “bạn gái thân từ nhỏ”?

Đời không như mơ, lý tưởng của người đọc chưa chắc đã là lý tưởng của tác giả, lý tưởng của tác giả chưa chắc là lý tưởng của ban biên tập và nhà xuất bản. Truyện tranh dù có hư cấu cũng bị chi phối bởi nhiều yếu tố thực tế như hạn nộp bản thảo, nhà xuất bản, drama kịch tính để níu chân độc giả.

Có thể có những điều mà chỉ sau này tôi mới hiểu. Giống như khi kết thúc bộ “rough”, tôi cũng tức tối y chang vì cho rằng nên có một tập nữa giải thích rõ ràng tình cảm của các bên, rồi rằng cái kết sao mà cụt ngủn, quá mở và quá khó hiểu, nhưng khi lớn hơn, đọc lại truyện, tôi lại cảm thấy quyết định của tác giả là hoàn toàn đúng đắn. Nếu không chấp nhận cái kết tác giả đưa ra thì biết làm sao, chẳng lẽ sống với tâm trạng ấm ức suốt đời, kể cả vậy cũng đâu thay đổi được gì? Phải chăng vì tập trung hết công lực để phóng bút cho các tình tiết trận đấu, mà tác giả không chú tâm tới mạch cảm xúc rõ ràng trong từng nhân vật? Phải chăng vì tình cảm vốn là chuyện không thể nói rõ ràng dứt khoát nên con người ta mới dằn vặt, đau khổ?

Dù sao đi nữa, sự trân trọng tôi dành cho tâm huyết của Adachi cũng không hề thay đổi. Những cái kết có ra sao thì tôi cũng vẫn thích các tác phẩm của ông. Tính cách Nhật điển hình, thời tiết Nhật, cảnh quan thiên nhiên, phong cách, lối sống của nước Nhật đều được miêu tả cực kì ấn tượng và chân thực trong từng nét vẽ, từng khung truyện. Với tôi, những thước phim đẹp lung linh nhiều khi không sống động và mang lại nhiều cảm xúc như những trang truyện của Adachi sensei.

Đấu trường Koshien – Nơi sải cánh ước mơ bóng chày của hàng triệu học sinh trung học Nhật Bản

Có lẽ tôi cũng như Koga Haruka, dù tình cảm của các nhân vật hay diễn biến câu chuyện có khiến tôi thất vọng hay bỏ bớt lý tưởng sống, dù cuốn truyện có bao nhiêu lỗi đánh chữ, lỗi in ấn đi chăng nữa (*nhắc nhở nhẹ nhàng thân thiện*), tôi cũng vẫn sẽ luôn cất giữ những cuốn truyện của Adachi sensei thật cẩn thận với tình yêu thương chân thành.


Cầu cho những batter, pitcher, catcher, manager và các thành viên khác của đội luôn giữ được nét hồn nhiên, vô tư, cảm xúc trong sáng và tinh thần Koshien bất diệt của tuổi học trò.

_____ THE END _____

<copy từ blog kailevans.wordpress.com>

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

*