Devilman – Phải chăng con người nên tuyệt diệt về tội ác của
Không phải Dragon Ball, One Piece hay Naruto. Cũng không phải con hàng quốc dân Kimetsu. Bộ truyện có doanh thu tính từng tập cao nhất thuộc về Devilman. Trong danh sách các bộ truyện doanh thu cao nhất, Devilman lọt thỏm trong danh sách chỉ với 5 tập, nhưng doanh thu tận 50 triệu bản, tức mỗi tập bán được 10 triệu bản. Quá mạnh!

Bộ truyện này có rất nhiều cái nhất. Nữ chính có kết cục bi thảm nhất, kết truyện u ám tuyệt vọng nhất, nam chính khổ nhất thảm nhất. Guts hay Eren còn phải nhường ngôi. Nói không với quy tắc main luôn thắng hay là main không thể chít, là nữ chính thành đôi với main nọ kia, nói không với đạo lý thông não chi thuật. Các truyện khác dù main có cúc ít nhất cũng bảo vệ được ng yêu, bạn bè, tộc nhân, ở đây thì chết hết, chết all, chết toàn bộ, nam chính nữ chính con người gì bay màu hết ráo trọi.
Mà bộ này khá hú hồn nhưng lại là shounen ( truyện dành cho thiếu niên với độ tuổi 12+ ) còn Shin cậu bé bút chì là seinen ( truyện dành cho thanh niên 18+ :)) Chắc thiếu niên hồi xưa trưởng thành hơn bây giờ. Tính ra độc giả của bộ này giờ đọc lúc 12 tuổi thì giờ hơn 60 tuổi rồi. Ai mà đọc bộ này chắc bùng cảm xúc, không bao giờ quên được bộ này
Nội dung

Thuở xa xưa trước khi loài người xuất hiện. Có một chủng loài mạnh mẽ và tàn bạo đã làm chủ Trái Đất – loài quỷ. Lũ quỷ sống để chiến đấu và giết chóc. “Ác quỷ” – một loại quỷ yếu nhất, để sống trong một thế giới đầy bạo lực như thế, chúng đã tiến hóa để có được một khả năng kinh khủng. Đó chính là khả năng kết hợp thân thể của chính ác quỷ với một vật (hoặc sinh vật) khác. Chính khả năng này đã đưa ác quỷ trở thành loài mạnh nhất hành tinh.
Nhưng thời kì thống trị của loài quỷ cũng chấm dứt. Kỉ băng hà đã chôn vùi bọn quỷ. Sau kỉ băng hà là sự xuất hiện của loài người, và loài người thống trị Trái Đất. Nhưng không ai biết rằng, loài quỷ vẫn chưa bị tuyệt diệt, chúng chỉ rơi vào trạng thái ngủ đông và bị chôn vùi ở hai địa cực, đang chờ đợi một ngày được giải thoát để chiếm lại Trái Đất từ tay loài người.
Fudo Akira và Ryu Asuka, hai cậu học sinh đã đoán biết được ý đồ của loài quỷ. Họ có một kế hoạch kinh khủng để cứu lấy Trái Đất và loài người…

Nhưng nếu câu chuyện chỉ đơn giản như thế thì đây chẳng khác gì những manga shounen khác. Tác giả sẽ cho người đọc đi qua đủ mọi cung bậc cảm xúc. Nơi con người nghi ngờ lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau mà không cần đến loài quỷ. Và câu chuyện càng cao trào khi Ryu thật ra chính là thiên thần sa ngã – Satan – chúa quỷ và là loài lưỡng tính !!
Phiên bản Anime
Cái anime mà có cảnh Miki bị giết khá là kinh dị ấy, nó là Amon: The Apocalypse Of Devilman (2000).

Khác với hai phần anime trước đó là Devilman: The Birth (1987) và Devilman: The Demon Bird (1990) được chuyển thể trực tiếp từ manga Devilman (1972), cái anime này là bản chuyển thể của manga Amon: Devilman Mokushiroku (1999).
Devilman có khá nhiều manga phái sinh do các tác giả khác thực hiện và Amon: Devilman Mokushiroku của Kinutani Yu là một trong số đó. Và hình như đây cũng là cái nổi nhất luôn, vì nó khiến nhiều người hiểu lầm “Satan bị Chúa trừng phạt phải mắc kẹt trong một vòng lặp vô tận chứng kiến Akira chết” là canon event. Cái chi tiết trên chỉ có trong manga này và anime Devilman: Crybaby (2018) thôi, chứ trong nguyên tác của Nagai Go không có đâu.
Amon: Devilman Mokushiroku kể về một vũ trụ nơi Akira đánh mất bản thân sau cái chết của Miki, bị Amon chiếm quyền điều khiển cơ thể và Satan dùng một nụ hôn để đánh thức Akira. Sau đó câu chuyện kể về quá khứ của Amon ở thời tiền sử.
Nếu ta đem so với tiền truyện của Devilman là Demon Knight (2007) do Nagai vẽ thì sẽ thấy câu chuyện trong quá khứ của Amon, Sirene và Satan khác nhau một trời một vực.
Tuy vậy phiên bản chuyển thể anime của bộ manga này khá là tệ. Trận chiến giữa Satan và Amon cũng như cách Satan đánh thức Akira không được thể hiện mà thay thế bằng những chi tiết khác. Đoạn kết của phim lại vẽ theo cảnh cuối cùng trong manga Shin Devilman (1979) của Nagai Go. Điểm tốt duy nhất của anime này nằm ở thiết kế nhân vật với trang phục khá độc đáo. Nhưng không hiểu sao nét vẽ lại dựa trên nét của Nagai thay vì nét của Kinutani?
Bên cạnh đó thì Kinutani Yu cũng là hoạ sĩ thiết kế nhân vật cho Devilman live-action (2004). Ngày hôm nay (21/1) là ngày tập 1 của bộ truyện được phát hành vào 25 năm trước.
(Nhớ lần đầu xem Devilman: Crybaby đến cảnh Miki chết thì sực nhớ ra ngày xưa mình cũng từng xem trên youtube bộ nào đó cũng có chữ Devilman cũng có một gái tóc ngắn chết như này)
Devilman Crybaby bản reboot tuyệt vời

Devilman là gì?
Được ra mắt vào năm 1946 trong những trang giấy trắng mực đen, bộ manga này đã tạo ra một cú hit cực mạnh hồi bấy giờ, đã gây ảnh hưởng đến không biết bao nhiêu nhà làm phim lẫn game thời nay. Bạo lực, máu me và không hề ngại ngùng những cảnh khỏa thân, Devilman đã tạo nên tiếng danh cho mình bằng chính chất thô, hoang dại của nó. Tuy vậy, bộ manga vẫn đồng thời đem lại cho người đọc một câu truyện mà đã đem lại bao nước mắt, truyền cảm hứng cho bao thế hệ và vẫn tiếp tục sống mãi tới tận giờ dưới những cái nhìn của các tác giả khác. Devilman kể về một cậu thanh niên có một tâm hồn cao quý, từng hay mít ướt bị một con quỷ tên Amon nhập vào và thay vì bị con quỷ đó kiểm soát, cậu ta đã chế ngự được nó và trở thành một Devilman – một con quỷ có trái tim của một con người. Với một ý tưởng như vậy, tưởng như câu truyện sẽ chỉ như một bộ shonen đánh quái hàng tuần đặc trưng của những năm 80, người đọc sẽ choáng ngợp bởi rất nhiều thông điệp, diễn biến nó đưa ra, khiến bạn phải tự hỏi về chính bản chất con người và xã hội bây giờ. Khi nghe qua chắc các bạn cũng đủ biết rằng tác giả của Berserk và Evangelion đã được truyền cảm hứng bởi chính Devilman đây.
Vậy làm sao để có thể reboot lại thành công một series huyền thoại như vậy dưới con mắt của những con người thời tân tiến như bây giờ? Câu trả lời rất đơn giản, hãy hỏi Yuasa Masaaki.
Devilman Crybaby – 1 thành công rực rỡ của Netflix

Yuasa Masaaki được biết đến như một vị thánh trong ngành, không phải là ông có quyền lực cao siêu gì mà chỉ đơn giản là những tác phẩm nói thật là rất khác người, khác đến mức mà chỉ cần nhìn qua poster là đã đủ biết đó là tác phẩm của ông. Một người đạo diễn ẩn mình trong chính những sáng tác nghệ thuật kén người xem thế này đến bây giờ đã có cơ hội tỏa sáng như cái danh của ông trong tác phẩm gần đây nhất của mình – Devilman Crybaby.
Devilman Crybaby thực sự là bản reboot thành công ngoài sức mong đợi.

Để có thể phù hợp với thời hiện đại ngày nay, ông đã sửa đổi rất nhiều chi tiết mà vẫn giữ được phong cách của một Devilman thực thụ. Cốt truyện vốn đã vang tiếng một thời giờ được tái hiện lại dưới một con mắt hoàn toàn khác, đem lại cho người xem không chỉ những cảnh đánh nhau bạo lực mà còn bao nhiêu tầng lớp ý nghĩa khác được ghép vào. Đối với những người mới xem thì bộ phim diễn ra rất nhanh, nhanh đến mức họ cảm thấy rối rắm và không bắt kịp được. Nhưng nếu bạn đã đủ trình thì những gì bạn thấy là những câu chuyện nhỏ của từng nhân vật, từng sự kiện được xen kẽ với nhau.
Đấy là một đặc trưng của Yuasa, khi mà mọi thứ trông có vẻ rời rạc không liên quan nhưng thực chất nếu xem với cái nhìn toàn cảnh hơn thì bạn sẽ phải trầm trồ trước các diễn biến trong chính câu truyện được tái hiện hóa hoàn toàn mới này. Này thì môn thể thao điền kinh trông có vẻ chỉ lót giấy cho bối cảnh nhưng thực chất mang hẳn một ý nghĩa sâu lắng khác, này thì các bạn rapper bên sông đang diễn tả lại sự thối nát của xã hội trong bài beatboxing của họ, này thì những tin nhắn trên Onstagram cho ta cái nhìn khái quát hơn về thế giới thực tại và còn nhiều hơn nữa. Một câu truyện đau lòng, bi kịch nhưng đầy nét chân thực trong nó được diễn tả một cách trần trụi nhất có thể, thông qua sự bạo lực vô bờ bến, những cảnh 18+ không che vào đâu và tất nhiên sự “phê thuốc” không điểm dừng – một đặc trưng của Yuasa. Hoạt họa của Yuasa có những đặc trưng cưc nổi bật như mình nói lúc trước, đó chính là cảm giác “như hút cần” thông qua những khung hình đầy sáng tạo, cực ảo nhưng lại đỗi chân thực của ông. Yuasa thường rất hay để lại nhiều ẩn ý trong chính hoạt họa của mình. Những hình ảnh ẩn dụ có thể được thấy ở khắp nơi, từ cách nhân vật di chuyển, cách bố trí bối cảnh, góc quay từng diễn biến cho tới cả intro mở đầu vào phim, đã đắp lên các tác phẩm của ông bao nhiêu là lớp ý nghĩa và Devilman Crybaby không phải là ngoại lệ.
Một bộ phim hay không bao giờ thiếu một thành phần quan trọng nhất, đó chính là âm nhạc. Được soạn ra bởi Kensuke Ushio, một trong những bộ mặt mới nổi trong ngành, từng soạn nhạc cho phim A Silent Voice, Soundtrack của Devilman Crybaby phải nói thật là một đứa con tinh thần hoàn hảo của dòng nhạc thời hiện đai và những năm 80. Ost nghe cực dễ nghiện, hòa quyện gần như hoàn hảo theo từng khung hình đặc sắc của Yuasa, khiến cho bộ phim luôn luôn sống động, khiến bạn hăng máu lên, hay thấy ghê tởm trước những hiện thực mà phim đưa ra, hoặc vỡ òa nước mắt như một đứa trẻ crybaby vậy.
Nói chung Devilman Crybaby là một bộ reboot gần như tuyệt hảo, pha trộn cái cũ và cái mới, đem lại cho ta một bộ anime mà có thể nói rằng là đối thủ nặng kí cho Anime of the year năm 2018 này. Tuy phim cũng có đôi vài hạn sạn như là Yuasa lần này hơi “chạy” quá đà với diễn biến trong phim do thời lượng gò bó mà Netflix đưa ra và nên làm phim này thành 13 tập thay vì chỉ 10 tập thôi.
Bộ phim này là exclusive ở trên Netflix và bạn nên vào đó để xem để ủng hộ tác giả, đồng thời bạn đọc cũng nên để ý rằng phim này không dành cho những con người yếu đuối về mặt tinh thần, kể cả bạn có chịu được máu me thì những cảnh cảm động sẽ khiến bạn tan nát con tim và nhốt mình trong phòng mấy ngày liên tiếp mà thôi.
Cảm nghĩ của riêng tôi về bộ phim này?

Nói thật thì lúc đầu tôi xem cũng chỉ là do tò mò thôi. Vì cũng xem mấy tác phẩm của ông Yuasa nên có thể nói là tôi đã mong đợi kha khá từ phim này, kha khá là do Netflix nó thầu. Xong rồi mình xem tập đầu và nói thật, như hút hồn vào phim và trải nghiệm trực tiếp những cảnh diễn biến trong đó, mình cảm thấy cực tởm lợm trước những cảnh trong hội thác loạn Sabbath đấy. Sau rồi mình cũng quen dần và cực kì hứng thú với diễn tấu nhanh nhưng đầy chi tiết đưa ra một cách nhẹ nhàng, không đùn đầy.
Và rồi cứ thế sau tầm tập 6, không khí trong phim thay đổi rõ rệt, khiến mình hơi phàn nàn một chút do diễn biến hơi quá nhanh nhưng những lời phê bình này một mạch tan biến khi mình há hốc mồm hay thầm khóc, cứ từ đó như một chuyến xe lửa của cảm xúc, lao một mạch tới tận cuối phim. Nghĩ lại thì lâu lâu mới có lại một bộ phim dạng như kiểu OVA thời những năm 80, khi mà bạo lực, sex vẫn còn lên ngôi, cũng nhờ do phim được chiếu trên Netflix nữa. Có lắm người bảo những cảnh máu me ghê tởm như vậy thực sự rất là edgy, chủ yếu để gây sốc với người xem. Ờ thì đúng là những cảnh là dùng để gây sốc, nhưng theo một hướng tích cực khi mà bộ phim đang diễn tả bộ mặt trần trụi của chính thông điệp nó đang đưa ra, và kết quả là một show cực khác lạ, độc đáo.
Sau đây là những dòng đánh giá, phân tích có chứa spoiler nhẹ. Bạn đọc nào vẫn chưa thấy được thuyết phục thì hãy vào đây đọc tiếp
Bản chất của con người – Một thông điệp xuyên suốt cả bộ phim

Con người là gì? Con người là một loài sinh vật đã qua quá trình tiến hóa lâu dài, đã rời bỏ bản năng thú vật và bắt đầu dần dần hình thành biểu cảm, có cảm xúc, trí tuệ và suy nghĩ riêng.
Trong phim này, thế nào thì được gọi là một con quỷ? Chúng được gọi là quỷ chỉ vì nó có hình dạng gớm ghiếc, khác người hay do bản chất hoang dại, thẳng thắn, không khoan nhượng trong cuộc đấu tranh vì sinh tồn. Chúng giết người như cơm bữa, như một nỗi giải sầu để kiềm chế bản năng kinh hoàng của mình. Ryo gọi chúng là quỷ và coi chúng như những sinh vật không có cảm xúc và sự thấu hiểu. Còn Akira thì lại thấy nét tương đồng của chúng so với con người, đó là tình yêu, tình đồng đội, tuy sự thấu cảm của bọn chúng bị át chế bởi bản năng đầy hủy diệt của mình. Nhưng nhìn lại thì chẳng phải cái nhìn của 2 người này đây y hệt hai mặt trái ngược nhau của một con người hay sao?
“Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như loài người biết rằng lũ quỷ đang sống ngay xung quanh họ?”
Trong phim, mọi con quỷ đều có thể đóng giả, nhập vào 1 người nào đó để kiểm soát họ.
Chính thông tin này đã khiến cho cả thế giới hoảng loạn, nỗi sợ dâng lên đến đỉnh điểm và cứ từ đó trở đi, con người không đơn thuần là con người như mọi người nghĩ nữa. Quân đội thì đi giết dân thường, những vụ xả súng với cái cớ diệt quỷ hoành hành khắp nơi, xác chết đầy rẫy những ngả đường khi mà ai cũng trong cơn hoang tưởng rằng những người xung quanh họ đều là quỷ cả. Giết người không thương tiếc, không thấu hiểu, bị chèn ép bởi bản năng đầy hủy diệt của mình, sao mà nghe giống lời miêu tả của một con quỷ đến thế.
Bộ phim xoáy sâu vào vấn đề này để chỉ ra toàn tập những bộ mặt đen tối ẩn sâu trong từng người một, từ gia đình cho tới bạn thân, ai ai cũng đều có thể một ngày đâm lén sau lưng bạn, mặc kệ cảm xúc và sự thấu cảm vì chính họ giờ cũng là nạn nhân của sự hoang tưởng trầm trọng của mình.
Mình khi mà nhìn cảnh mà Miki đăng post lên mạng xã hội với ý kiến rằng “tôi tin vào Akira” sau việc anh ta là 1 con quỷ bị phanh phủi trên khắp thế giới, thực sự rất là xúc động. Mình xúc động do lời nhắn nhủ chân thành, đầy cảm thông, trìu mến đó, nhưng đồng thời cũng xúc động do tình huống được miêu tả chân thật như thế nào trước mắt mình. Mọi người xông vào chửi, kêu Miki đi chết hay kéo nhau lập hội đi giết Miki. Những lời phỉ báng vô căn cứ, những lời nhắn mà chẳng khác gì một lũ súc vật đang thét lên vì bản năng nó bảo thế cứ dồn dập chèn ép ý tốt của cô. Kể cả thi thoảng có những lời nhắn ủng hộ, tự thú của những con quỷ khác mà vẫn giữ được trái tim người, nhưng rốt cục sự thù ghét, bạo lực, hủy diệt này vẫn lấn áp con người. Không ai thắng ai thua, tất cả để lại chỉ là một bãi chiến trường hiu quạnh không bóng người mà thôi.
Giờ nhìn lại vào cộng đồng mạng, vào xã hội của ta, những thông điệp thật đến nỗi giật mình, khiến người xem sốc cũng như thấy một phần vô vọng trước tình thế hiện tại. Bộ phim làm ra không phải để đưa ra hướng giải quyết mà là đưa ra cảnh báo về một tương lai không xa khi mà nỗi sợ không được tạo bởi những con quỷ trong phim kia, mà là từ những sự kiện liên quan trực tiếp đến ta, sẽ mang tới sự tàn phá nặng nề đến không tưởng cho loài người.
Tình yêu – thứ vũ khí tối thượng mà không phải ai cũng có được

Không phải vũ khí nào ai cũng dùng được và không phải ai cũng có thể thấu hiểu với mọi người và yêu thương họ vì chính bản chất của mình. Tình yêu nói đúng ra là sự cảm thông với người khác. Ta yêu ai có nghĩa là ta đã cảm nhận được con người của họ và chấp nhận nó. Nếu thế giới mà ai cũng như Akira – 1 người luôn khóc vì người khác thay vì chính mình thì thế giới đã trở nên một nơi tốt đẹp hơn. Nếu như những đám người nổi giận kia có thể lấn át bản năng của họ và biết thấu cảm những người xung quanh mình thì chiến tranh, xung đột đã không xảy ra. Kể cả tình yêu có tối thượng đến đâu thì rốt cục nó cũng sẽ bị chôn vùi trong chính những hận thù, ảo tưởng của con người.
Lời kết
Mình mong các bạn đọc giờ đã có hứng xem phim, hay là thỏa mán trước lời nhận xét của tôi khi bạn vừa rớt hàm và nước mắt nếu bạn là người đã xem rồi. Dù sao thì mình mong mọi người xem phim vui vẻ, và hãy nhớ, đây là phim 18+, không chỉ do mỗi bạo lực và sex đâu.
<copy from fb RyoKira, tủ truyện gối đầu giường, blog Hiệp sĩ bão táp>